Trên đây Hoatieu.vn đã gửi tới các bạn những lá thư gửi mẹ hiền chứa đựng những tình cảm vô cùng lớn lao đối với công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ dành cho mình. Các bạn có thể tham khảo lấy ý tưởng cho bài viết của mình. Mời các bạn tham khảo thêm các thông
Gợi ý viết thư quốc tế UPU 2018: Con xin lỗi! BNEWS Xin lỗi vì chúng con đã không để ý đến những rạn nứt trên da của mẹ, những lúc mẹ đau đớn gọi tên chúng con. Đã để mẹ phải tức giận mà phun trào những dòng nhan thạch nóng nảy lên chính mình. "Hãy tưởng tượng
Viết thư UPU là gì? Viết thư UPU là cuộc thi viết mang tính quốc tế chuyên dành cho đối tượng là giới trẻ trên toàn thế giới, là cuộc thi nhằm sáng tác nên những tác phẩm văn học dưới hình thức những lá thư do Liên minh bưu chính quốc tế phối hợp với Tổ chức giáo dục khoa học và văn hóa Liên hợp quốc
Cổng thông tin điện tử, Sở giáo dục và Đào tạo Vĩnh Phúc. Bài viết của trò ; EOS . KĐCL viettec ; Hệ thống QLGD ; CSDL ngành ; PCGD_XM ; Quản lý thiết bị ; Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 về - là mẹ
Chuyển đến Bài dự thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 50. Mẫu giấy viết thỏng UPU lần sản phẩm 50 số 2 Anh Minc thân mếnHôm nay sau khoản thời gian thông tin TP. Chuyển đến Bài dự thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 50 . Menu.
Bài dự thi viết về mẹ, viết về người phụ nữ tôi yêu. Bài dự thi viết về mẹ, viết về người phụ nữ tôi yêu. 36; 8,010 bài dự thi viết thư upu lần thứ 42 mẫu; hệ việt nam nhật bản và sức hấp dẫn của tiếng nhật tại việt nam;
4YL7I7H.
Bài văn mẫu viết thư UPU lần 48 năm 2019Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Bài mẫu về người hùng là mẹ được VnDoc sưu tầm chọn lọc cho các bạn tham khảo thêm nhiều ý tưởng, khai thác tốt các chủ đề khác nhau chuẩn bị cho bài dự thi viết thư quốc tế UPU năm 2019. Mời các em học sinh tham khảo chi minh Bưu chính Thế giới UPU gọi chủ đề Viết thư UPU lần 48 năm 2019 là một "chủ đề truyền cảm hứng". "Đây là một chủ đề mở, khơi gợi nhiều tư duy sáng tạo, nhiều suy nghĩ và cảm xúc đối với mỗi thí sinh. Trong mỗi con người, mỗi một bạn trẻ đều có sự hiện hữu, tình cảm yêu quý và ngưỡng mộ đối với một người hùng của riêng mình".Các bài văn mẫu hay viết về các thầy giáo như người hùng hay cô giáo như người hùng phù hợp với đề bài năm dưới sẽ là phần giới thiệu một vài bài văn mẫu hay về những người mẹ luôn hết lòng chăm lo cho chúng ta như những người hùng thực sự của gia đình, đó chính là ý tưởng cho bức thư UPU 2019. Lưu ý đối với phần chào hỏi đầu thư, nội dung viết cho ai, viết lúc nào, viết để làm gì thì các bạn nên tự sáng dụ phần mở đầu thư thường phải có câu chào hỏi như "Chào bạn. Tôi vẫn khỏe, còn bạn dạo này thấy nào. Tôi rất vui vì qua thư chúng ta có thể trao đổi nhiều điều thú vị như vậy. Hôm nay tôi muốn kể với bạn về một người mà tôi rất ngưỡng mộ...".Bài mẫu viết thư UPU về người hùng của em là mẹViết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Người hùng là mẹ - Bài tham khảo 1Xin chào bạn!Người hùng trong bạn là ai, bạn từng kể cho mình nghe người hùng trong bạn, thần tượng của bạn là chị ca sĩ người Hàn Quốc. Còn với mình, thần tượng của mình, người hùng trong lòng mình không ai khác chính là mẹ. Người mẹ tần tảo vất vả vì 3 anh em mình lên 3 tuổi thì bố mình bị cảm lạnh và qua đời. Lúc ấy, mẹ mình vừa đi xuất khẩu lao động ở Đài Loan. Mẹ mình đi làm giúp việc gia đình vất vả lắm. Bố mất, mẹ mình không được về. Còn nhỏ, mình chưa hiểu được sự thiếu vắng tình cảm của bố và của mẹ như thế sống với bà nội và hai anh trai. Bà lúc nào cũng thương vì mình là con gái út mà phải xa mẹ lại mồ côi cha khi còn quá nhỏ nên lúc nào bà cũng cưng chiều mình học lớp 1, mẹ mình mới được về từ khi bố mất. Mẹ làm gấp 4, 5 người bình thường để gửi tiền về nuôi 3 anh em mình và xây lại căn nhà cũ nát để bốn bà cháu ở che nắng che mẹ về quê, mẹ khóc rất nhiều. Cảm nhận của mình về mẹ xa vời quá vì khi ấy mình còn nhỏ mẹ đã đi xa. Mình đã không theo mẹ. Mẹ gọi Minh ngủ với mẹ nhé, mình lắc đầu từ chối. Dù bà nội, bà ngoại nịnh nọt thế nào mình cũng không ngủ cùng lẽ mẹ buồn lắm. Mẹ ở gần chăm sóc rồi kể nhiều chuyện cho mình nghe. Mình dần yêu mẹ hơn. Lúc ấy, mình thấy đêm nào mẹ cũng khóc vì thương mình mồ côi cha và tuổi thơ phải xa anh trai học lớp 10. Khi đó nhà nghèo lắm tiền mẹ đi giúp việc 4 năm ở xứ người cũng chỉ đủ sửa nhà, nuôi mấy anh em mình. Mẹ lại tần tảo đi chạy chợ. Mẹ lấy hàng này, hàng kia về đó, mẹ về nhà khi tan chợ trưa và không may bị xe ô tô đâm phải. Mẹ được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Anh em mình tưởng mất mẹ vì mẹ hôn mê hai tuần. khi mẹ tỉnh được hai ngày lại hôn mê nhà mình chỉ khóc và mỗi tuần anh em mình được ông chú đưa lên thăm mẹ điều trị ở Hà Nội 1 lần. Lúc nào chúng mình cũng khóc mong mẹ mình tỉnh dậy như một phép màu, mẹ trở về nhà lúc đầu đi hơi lệch do mẹ bị gãy xương bả vai. Rồi mẹ chịu khó dưỡng thương. Thời gian ấy, gia đình mình nợ nần nhiều cơm, miếng nào ngon bà và mẹ lại gạt sang bát anh em mình. Bà và mẹ chỉ ăn phần thừa hoặc tý nước kho cá, kho thịt. Hoàn cảnh gia đình càng khó khăn, mẹ lại phải đi làm ở Ma Cao để kiếm tiền nuôi anh em mình ăn học. Anh cả thi được đại học. Mẹ mừng nhưng mẹ chỉ khóc vì lo không biết nuôi anh ra sao. Bà nội động viên mẹ và mẹ lại lên đường đi kiếm tiền. Mỗi năm, mẹ chỉ về với anh em mình vào dịp nào gọi điện về, mẹ cũng dặn dò anh em mình phải chịu khó học để sau này bớt khổ. Lúc nào mẹ cũng bảo anh em mình không được hư đốn. Dù ở xa, mẹ luôn gửi tin nhắn về dạy dỗ con cái để anh em mình nên người không làm điều dịp Tết về, mẹ lại ngồi cạnh mình để cùng mình học bài. Mẹ luôn khen mình giỏi vì mẹ không làm được bài tập của mình. Mẹ luôn biết tạo niềm tin cho mình. Lại sắp đến dịp mẹ về thăm mình. Người mẹ như người hùng trong lòng mình. Mình luôn tự hứa sẽ cố gắng học thật tốt, trở thành người có ích giúp mẹ đỡ tạm biệt bạn!Vũ Anh MinhBài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 ấn tượng - Bài tham khảo 2Gửi người hùng của con!Khi đặt bút viết lá thư này, con tự hỏi người hùng trong con là ai, và con chỉ có duy nhất một câu trả lời chính là người phụ nữ tần tảo nuôi dưỡng con suốt 14 năm qua. Mẹ là người phụ nữ nhiễm HIV, kể từ ngày con sinh ra đời cũng là ngày mà cả khu phố tất cả mọi người đều tránh xa hai mẹ con mắt con chỉ có mẹ, bố là một ai đó vô cùng xa lạ. Con chỉ được nghe về bố từ bà ngoại. Bà kể, mẹ yêu bố nhưng vì hoàn cảnh gia đình quá khác biệt nên hai người không thể đến được với nhau một cách danh chính ngôn và bố vẫn yêu nhau cho tới khi bố biết mình bị nhiễm HIV. Dù giấu giếm nhưng mọi người xung quanh biết bố đã mắc phải căn bệnh thế kỉ ấy. Cái án bệnh HIV lại lan sang mẹ. Bà nói, những tháng ngày mẹ mang thai, cả xã tránh xa mẹ. Mẹ lên tận Bệnh viện tỉnh cách nhà 40 km để sinh ra ra đời, cả xóm làng xa lánh, ông bà nội kiên quyết không đón nhận mẹ con mình. Bà ngoại còn nói chẳng ai bế con vì họ sợ lây nhiễm HIV. Đến năm con 3 tuổi, mẹ và bà mừng rơn vì con được thông báo không nhiễm HIV nhưng xóm làng có ai bố không may gặp tai nạn và qua đời. Bà cũng nói, khi còn sống bố là người có trách nhiệm, khi biết mẹ mang thai bố chuyển đến ở cùng hai mẹ con để tiện chăm sóc. Bố mất đi hai mẹ con mất đi chỗ biết mẹ đã phải khổ cực thế nào để kiếm tiền nuôi con. Mẹ đã phải lăn lộn khắp nơi đi xin việc để có thể lo cho con một cuộc sống no đủ. Đã có lúc mẹ ngồi ở một góc tối và khóc 1 mình vì không thể tìm được công việc tử tế do mọi người kì thị do nhiễm nhớ ngày con vào lớp 1, đến trường bạn bè xa lánh, bố mẹ của các bạn trong lớp cũng cấm con mình chơi cùng con. Thậm chí, bạn cùng bàn còn gọi con là con nhà Ết. Tuy ở tuổi đó con chưa hiểu Ết là gì nhưng con ghét cay ghét đắng mẹ ạ. Con không nói cho mẹ biết nhưng con đã đem chuyện đó kể lại cho bà ngoại này, mẹ đi làm tại một tổ chức tuyên truyền phòng chống HIV ở Hải Phòng. Từ đó hai mẹ con mình phải xa nhau. Con còn nhớ mỗi lần về thăm mẹ đều mang cho con đồ ăn ngon, quần áo đẹp và luôn động viên con phải cố gắng hơn trong cuộc tiện chăm sóc và có điều kiện học tập tốt hơn, mẹ đã đưa con ra thành phố để ở cùng. Mẹ đi khắp nơi tuyên truyền và chia sẻ với những người đang mắc phải căn bệnh HIV giống như mình. Con nhớ có lần mẹ vừa về tới nhà đã ôm chặt lấy con và khóc khi hôm đó mẹ cùng các cô chú trong hội lúc đi vận động bị đuổi đánh thậm tệ. Nhìn chân tay mẹ bầm tím con rất xót xa, lúc ấy mẹ nói dù có khó khăn thế nào nhưng nghĩ đến con, vì con nên mẹ đã cố gắng vượt qua tất con lớn hơn, mẹ bắt đầu kể nhiều cho con về bố, cả căn bệnh mà cả hai người đều mắc phải. Mẹ nói với con bệnh không đáng sợ và con đừng ngại khi bị mọi người xa lánh. Hãy tự lập và phải vươn lên để chiến thắng bản thân, chiến thắng cuộc sống khắc nghiệt vẫn còn nhớ như in hồi con vì đánh nhau với bạn mà mẹ phải chịu thay đòn roi từ mẹ của bạn kia. Con cũng mãi nhớ những đêm mẹ phải làm thêm tới 2 - 3 giờ sáng để có thu nhập lo cho cuộc sống của cả nhà, khi thì gấp phong bì, lúc thì đính hạt cườm hay thêu sống của mẹ vất vả, mẹ phải làm hết mọi việc như người đàn ông. Khi ấy con bỗng ước mình có thể giúp đỡ mẹ và ước gì bố còn sống. Dù mang căn bệnh thế kỷ nhưng chí ít còn có ông ở bên đỡ đần và cùng mẹ trải qua quãng thời gian khó khăn. Đôi khi con cũng thầm nghĩ nếu mình mang căn bệnh giống mẹ thì cả hai mẹ con sẽ cùng nhau đi trên con đường dài ngoái, mẹ bị suy giảm miễn dịch rồi qua đời. Sau 18 năm mắc HIV mẹ đã rời xa con, rời xa bà ngoại để đến một thế giới mà con nghĩ sẽ yên bình và hết thị phi. Bà ngoại khóc nhiều lắm mẹ ạ, bà nói mẹ sống 18 năm với HIV là một điều may mắn, ngày bà biết mẹ mắc căn bệnh này bà tưởng đã mất con. Nhiều khi bà đã mua chai thuốc sâu về bảo mẹ cùng chết nhưng nhờ nghị lực và sự kiên cường mẹ đã xin bà mạnh mẽ lên để chống lại xa lánh, dị nghị của xã con là thế từ khi mang bệnh, đẻ ra con rồi đến khi qua đời bà luôn là người anh hùng. Chưa một lần mẹ bỏ cuộc, bỏ qua dư luận mẹ vẫn nuôi con và chăm sóc bà. Khi mẹ đi xa, cuộc sống của con chỉ còn bà ngoại nhưng hai bà cháu vẫn kể về những câu chuyện mà mẹ đã làm đó là tuyên truyền về phòng chống HIV cho cộng đồng. Hai bà cháu tự hào về mẹ lắm. Người anh hùng trong con là các bạn, những người hùng trong các bạn là ai và con chắc chắc không ít người tự viết về cha, mẹ, ông, bà mến!Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Bài mẫu về người hùng là mẹ - Bài tham khảo 3"Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đang thức vì chúng nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời".Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp."Bàn tay ta làm nên tất cảCó sức người sỏi đá cũng thành cơm".Đúng vậy! Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trải bao nhiêu là mưa tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều. Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất thư quốc tế UPU lần thứ 48 Người hùng là mẹ - Bài tham khảo 4Ở lứa tuổi cấp 1 mẹ thường bắt tôi ngủ trưa và học bài, tôi không nghe thì bị mẹ đánh, lúc đó tôi rất ghét mẹ, đôi khi tâm trí tôi thấy "mẹ thật là ác". Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, đến khi lên cấp 2, tôi ghét mẹ vì luôn bị xét nét. Lúc đó, tôi chỉ muốn xách ba lô ra ở riêng. Tôi ghét mẹ lắm! Tôi từng muốn không có mẹ trên đời này...Tôi có tính đua đòi mà gia đình thì không khá giả lắm. Năm tôi học lớp 8, tôi bắt mẹ phải cho tôi học trường tư dù học phí rất cao, lúc đó tôi suy nghĩ thật nông cạn. Mỗi lần ba tôi về, thấy tôi hư là lại gọi mẹ ra la và ba mẹ tôi thường cãi nhau vì tôi...Đỉnh điểm mâu thuẫn giữa tôi và mẹ là năm lớp 9, tôi chuyển về gần nhà học, đây là năm tôi không thể quên những gì tôi đối xử với mẹ. Ngày Noel tôi đã dặn mẹ đón sớm hơn mà mẹ lại quên. Báo hại là hôm đó, tôi phải đi bộ cả tiếng đồng hồ. Về tới nhà, tôi cãi lộn với mẹ, nói những câu nói mà chính tôi cũng không tưởng tượng Giáng sinh, tôi đi Nhà thờ chơi nhưng khi bước xuống cổng, mẹ vẫn cằn nhằn và la tôi trước mặt bạn bè. Tôi đã không suy nghĩ mà ném cả khóa cổng vào người mẹ, làm bàn tay mẹ bị bầm tím cả tháng trời. Lúc đó tôi rất giận mẹ, nhưng tôi cũng thấy chưa có đứa con gái nào lại hư như thâm tâm, tôi biết rằng mẹ cũng rất quan tâm tới tôi nhưng vì mẹ hay la mắng và bắt tôi phải theo khuôn phép nên tôi thấy khó chịu. Thêm vào đó, thấy bạn bè của mình có được nhiều thứ và được ba mẹ chiều chuộng, dễ dãi nên lúc nào tôi cũng chỉ muốn mẹ mình bằng một góc nhỏ của mẹ đứa bạn...Nhưng mọi việc đã bắt đầu đổi thay. Tôi đã gặp khó khăn lớn với đám bạn cùng khối. Đó là những đứa bạn mà tôi từng nói với mẹ là chúng còn tốt với tôi hơn cả mẹ. Chúng tôi bắt đầu chia phe và lên Facebook lời qua tiếng lại, rồi chúng kéo nhau đến tận nhà để đòi đánh tôi. Rồi chúng cô lập để bạn bè trong lớp dần xa lánh thuẫn kéo dài, nhiều ngày liền và điều đó khiến tôi mất ăn mất ngủ. Khi vượt qua giới hạn chịu đựng của mình, tôi kể cho mẹ nghe những rắc rối và xin mẹ cho chuyển trường. Hôm đó, tôi bị mẹ la rất nhiều, và quyết định cho tôi nghỉ học luôn. Tuy nói vậy, nhưng mẹ vẫn bên tôi những lúc tôi suy sụp. Mẹ cho tôi một cơ hội mới tại ngôi trường hôm đó, mẹ không ngủ được và trằn trọc suốt đêm. Lúc ấy, tôi bắt đầu thấy hận vì đã đi theo bạn bè mà quay lưng với mẹ. Sáng hôm sau, mẹ dậy từ sớm để chở em tôi đi học, sau đó quay lại chở tôi lên trường xin rút học bạ cho tôi. Trưa nắng, mẹ không ngủ trưa mà chở tôi lên trường mới để xin học. Chiều mẹ với tôi về, mẹ vừa chạy vừa đi đón em, vừa lo soạn đồ ăn để đưa tôi vào trường nội trú 7 giờ tối, vì nội quy trường không được mặc quần ngắn, mẹ lại chạy đi mua quần cho tôi. Cả ngày mẹ không ăn uống đủ, lại lăn lộn ngoài đường vì tôi. Điều đó đã thực sự thay đổi suy nghĩ của tôi về mẹ. Đi học nội trú xa nhà, tôi lại muốn quay về khoảnh khắc đẹp khi có mẹ bên cạnh. Tôi thầm hiểu và ngày càng quý trọng mẹ không hề ghét bỏ tôi như tôi nghĩ, hồi bé mẹ bắt tôi ngủ trưa và học bài thì tốt cho tôi chứ mẹ có được gì. Đánh tôi đau, mẹ còn đau hơn cả trăm lần như thế. Tôi còn nhớ, ngày còn nhỏ, cứ mỗi lần mẹ đánh tôi là tối mẹ lại ngồi bóp mật gấu cho dần thấy và cảm nhận rằng, dù mẹ có thể là người phụ nữ quê mùa nhưng mẹ đã hy sinh cả công việc và sự nghiệp của mình để chăm sóc chị em tôi... Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, tôi muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn để ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. Nhưng dù sao con cũng thấy mình may mắn vì đã kịp nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh…
Viết thư UPU lần thứ 50 với chủ đề “Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19”. Trong bài viết này THPT Đông Thụy Anh sẽ chia sẻ đến các bạn mẫu viết thư UPU năm 2021 để các bạn có thêm ý tưởng cho bài dự thi viết thư UPU lần thư 50 của chính mình. Thể lệ cuộc thi viết thư UPU lần thứ 50 Cách viết thư UPU lần thứ 50 năm 2021 1. Viết thư cho bố để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19 Hồ Chí Minh, ngày .. tháng … năm 2020 Gửi bố yêu quý của con! Có lẽ bố rất bất ngờ khi nhận được lá thư này của con bố nhỉ? Con biết rằng, công việc của bố rất bộn rộn, nhưng con mong rằng bố sẽ dành chút thời gian đọc hết lá thư này của con bố nhé! Những ngày qua, báo đài và mọi người xôn xao rất nhiều về đại dịch Covid-19, và con chắc rằng, bố cũng đã biết đến nó. Và con chắc rằng, nó thực sự là một mối nguy hiểm vô cùng to lớn đối với chúng ta. Chính con virut ấy đã khiến hàng triệu người trên thế giới qua đời, và thêm hàng chục triệu người khác đang phải đối mặt với nguy hiểm. Thế nhưng, ở nước ta, có nhiều người vẫn chưa thực sự hiểu được sự nguy hiểm của nó. Có một số người, khi đến nơi công cộng vẫn không mang khẩu trang, thường xuyên đi chơi, đi du lịch khắp nơi với lịch trình dày đặc trong thời gian nhạy cảm này. Chính họ đã tạo nên một luồng nguy hiểm đang lớn dần lên từng ngày trong xã hội. Vậy nên, mỗi khi bố đi làm, con luôn lo lắng rất nhiều. Vì con biết đặc thù công việc của bố, khiến bố phải tiếp xúc với rất nhiều người mỗi ngày. Bố phải trao đổi, ngồi gần thậm chí là tiếp xúc trực tiếp bắt tay với họ. Điều này vô tình khiến bố dễ tiếp xúc với mầm bệnh hơn. Và con cũng biết rằng, công việc của bố thực sự rất vất vả, ngày nào khi trở về nhà, trông bố cũng thật mệt mỏi, đôi khi quên cả việc rửa tay trước khi ăn cơm. Thế nhưng, con vẫn muốn bố giữ với con một lời hứa. Rằng bố sẽ luôn làm đúng theo những lời khuyên của bộ y tế về phòng chống lây lan virut Covid. Như luôn đeo khẩu trang khi ở nơi công cộng, thường xuyên rửa tay, sát khuẩn, hạn chế tụ tập nơi đông người… Để dù vất vả, nhưng bố vẫn sẽ luôn khỏe mạnh ở bên cạnh con, không phải rời đi cách li ở một nơi xa khác, hay chịu mệt mỏi do virut hành hạ. Bố nhé! Con gái yêu của bố 2. Viết thư gửi bố mẹ chia sẻ về đại dịch Covid 19 Hà Nội, ngày… tháng… 2020 Bố mẹ yêu quý! Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi bố mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến bố mẹ. Dạo này bố mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Bố mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho bố mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh tế. Gần đây con được công ty cho làm việc ở nhà, bố mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần luôn. Hiện nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết bố mẹ sẽ luôn được khỏe mạnh. Cuối thư con xin chúc bố mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid bố mẹ nhé. Con yêu bố mẹ! Ký tên Con gái yêu 3. Viết thư cho mẹ để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19 Mẹ thân yêu! Hôm nay mẹ có khỏe không? Có ăn được nhiều cơm không? Thời tiết đã vào đầu đông, trời rất lạnh và khô, mẹ nhớ mặc thêm áo và uống nước ấm nhiều vào nhé! Con ở trong này vẫn ổn, vẫn được các cô chú phục vụ chu đáo và tận tình. Cơm ăn ngày ba bữa, quần áo đủ mặc, khẩu trang đeo thường xuyên chỉ trừ lúc ăn uống. Cứ hai ba ngày các bác sĩ trong trang phục bảo hộ kín mít từ đầu tới chân lại đến lấy máu của con một lần để xét nghiệm. Thật may mắn là cho tới nay con vẫn âm tính với virus corona. Ban đầu khi mới nhận được lệnh cách ly con cũng hoang mang và lo sợ lắm mẹ ạ! Không biết rồi đây mình có bị bệnh hay không? Có thể chiến thắng virus hay bị virus đánh gục,… Sự lo lắng thái quá đã làm con gầy đi trông thấy. Trải qua mấy ngày ăn ngủ, ngủ rồi lại ăn con được các bác sĩ tư vấn rằng cứ bình tĩnh, luyện tập thể dục và ăn uống đủ chất để nâng cao sức khỏe thì sẽ đánh bại virus thôi. Con nghe vậy cũng an tâm phần nào. Ở khu cách ly này, mỗi người ở một phòng thật thoải mái và rảnh rang. Con vẫn thường mở điện thoại xem báo, biết được tình hình dịch bệnh đang diễn ra rất căng thẳng. Mặc dù, chính quyền đã ban bố lệnh khẩn cấp phong tỏa toàn thành phố, nhưng số ca mắc không ngừng tăng lên. Chưa bao giờ trong thời gian ngắn mà số người bệnh lại nhiều như vậy, làm quá tải lên hệ thống y tế quốc gia. Các bệnh viện thiếu bác sĩ, thiếu khẩu trang, thiếu máy thở, thiếu đồ bảo hộ,… trầm trọng. Hàng triệu người đã chết và hằng ngày đang có hàng nghìn người vẫn tiếp tục bị nhiễm virus corona nguy hiểm này. Vậy nên ở quê, mẹ cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, con và cả nhà sẽ về quê thăm mẹ ngay. Con mong rằng đất nước mình sẽ sớm chế tạo thành công vắc xin Covid 19 để chiến thắng đại dịch. Yêu mẹ! Ký tên Con gái Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Tài liệu của THPT Đông Thụy Anh. Tác giả Trường THPT Đông Thụy Anh Chuyên mục Giáo Dục
Bài mẫu Viết thư Quốc tế UPU năm 2021Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 Viết thư cho mẹ chia sẻ về đại dịch COVID - 19 cho các bạn tham khảo thêm nhiều ý tưởng, khai thác tốt các chủ đề khác nhau chuẩn bị cho bài dự thi viết thư quốc tế UPU năm 2021. Mời các em học sinh tham khảo chi thi viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 năm 2021 với chủ đề “Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19”. Tiếng Anh Write a letter to a family member about your experience of the COVID – 19 pandemic.Nếu cần chúng ta có thể xem lại hướng dẫn thể lệ, quy định viết thư UPU 2021. Và để hỗ trợ thí sinh thực hiện bài làm của mình tốt nhất, VnDoc cũng sẽ tổng hợp, sưu tầm những bài mẫu viết thư UPU tiêu biểu và hay mỗi chủ đề được chọn, cuộc thi viết thư quốc tế UPU hướng tới việc giúp các em tiếp cận và nhận thức các vấn đề của xã hội, của thời đại và thể hiện suy nghĩ của mình đối với những vấn đề này; bồi đắp, nuôi dưỡng tình cảm, trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với xã hội, đất nước và thế giới. Cuộc thi cũng là dịp để các em trau dồi tư duy và khả năng viết văn, và hiểu biết thêm về vai trò của Bưu chính trong đời sống xã thư UPU lần thứ 50 gửi mẹ về đại dịch COVID - 19 Mẫu 1Quảng Ninh, ngày... tháng... 2020Mẹ yêu quý!Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến này mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh đây con được công ty cho làm việc ở nhà, Mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết mẹ sẽ luôn được khỏe thư con xin chúc mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid mẹ nhé. Con yêu mẹ!Ký tênCon gái yêuHoàng HàViết thư UPU lần thứ 50 gửi mẹ về đại dịch COVID - 19 Mẫu 2Mẹ yêu quý của con!Cũng đã 3 tuần rồi con chưa được gặp mẹ. Từ lúc đại dịch Covid-19 bùng lên, mẹ đã luôn phải túc trực ở bệnh viện. Để đảm bảo an toàn cho mọi người, mẹ đã không thể về nhà. Thế nhưng, mẹ đừng quá lo lắng về con và bố nhé. Hiện nay, con đã được nghỉ học ở nhà, còn bố thì vẫn đi làm bình thường. Tuy nhiên, cả con và bố vẫn luôn tuân thủ đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế và lời mẹ dặn. Đi đâu con và bố cũng mang khẩu trang, và thường xuyên sát khuẩn tay nữa. Và tất nhiên, con và bố vẫn rất khỏe nên, mẹ đừng quá lo lắng, mà hãy giữ gìn sức khỏe và tập trung cho công việc nhé. Con biết chắc hẳn giờ này mẹ đang rất mệt mỏi và nhớ nhà. Con và bố cũng nhớ mẹ lắm. Thế nhưng chúng ta phải cùng nhau cố gắng vượt tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng được đại dịch lần này một cách thành công. Chờ đến ngày đó, con và bố sẽ đến bệnh viện đón mẹ về nhà. Mẹ phải hứa với con là luôn giữ gìn sức khỏe và lạc quan lên. Mẹ nhé?Con gái yêu của mẹBức thư gửi Con gái về đại dịch Covid 19Con gái yêu quý!Suốt mấy hôm nay, ba mẹ cùng con gái đứng trước vấn đề hết sức “đau đầu” Con nên trở về Việt Nam hay ở lại Mỹ?Thú thật, ba mẹ không có nhiều thông tin về tình hình dịch bệnh Covid-19 ở nước Mỹ xa xôi. Nhưng với kinh nghiệm và vốn sống của mình, ba mẹ có đôi lời với con thế này. Ngày 11-3, lần đầu tiên Tổ chức Y tế thế giới WHO đã tuyên bố dịch bệnh Covid-19 là “đại dịch”. Theo Tạp chí Time cùng ngày, toàn thế giới đã ghi nhận hơn ca bệnh ở hơn 110 quốc gia và vùng lãnh thổ. Như vậy, khắp thế giới đều có dịch bệnh thì không có nơi nào là chỗ trú ngụ thực sự an toàn gái đang du học ở nước Mỹ. Trước khi lên đường trở về nhà trong ngắn hạn, chúng ta sẽ cùng nhìn nhận cách thức ứng phó với dịch bệnh của quốc gia này. Sáng 12-3, Tổng thống Donald Trump đã tuyên bố “Để ngăn các ca nhiễm mới vào Mỹ, chúng ta sẽ ngừng tất cả hoạt động đi lại từ châu Âu đến Mỹ trong 30 ngày tới”. Trước đó, nhà chức trách cũng đã cấm các chuyến bay từ Mỹ đến Nhật Bản, Hàn Quốc; yêu cầu tất cả mọi người trở về từ Trung Quốc, Iran, Hàn Quốc, Italia và các nước đã công bố dịch phải cách ly trong 14 ngày. Thế đó, nước Mỹ đã tự cách ly mình và sử dụng mọi biện pháp để phòng, chống lây lan dịch trường hợp con gái bị nhiễm bệnh thì nền y tế của nước Mỹ vẫn khiến cho ba mẹ yên tâm, cộng với việc nhà trường đã mua bảo hiểm y tế trong 8 tháng học tập trung cũng vơi bớt nỗi lo lắng về chi phí điều trị, chăm sóc… Ngoài ra, trường đại học của con gái cũng đã nhanh chóng chuyển sang chế độ học online, không phải đến trường, tụ tập nơi đông là những tin tức ấm trong trường hợp con gái trở về nước thì sao nhỉ? Chặng đường con di chuyển đến sân bay đông người, rồi lên máy bay, bay suốt hơn 30 giờ, buộc phải hít thở chung bầu không khí với những người chẳng may đã nhiễm bệnh… thì quả thật rất đáng lo ngại. Lại còn thời gian quá cảnh, rồi phải tự cách ly 14 ngày, ngay khi bước chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất… Lỡ may dịch bệnh kéo dài thì con rất khó xin visa quay trở lại giảng chao, chuyến trở về của con gái trong giả định có quá nhiều rủi ro, không thể lường trước!Thêm nữa, ở Việt Nam, con gái sẽ tiếp tục học online nhưng múi giờ đã thay đổi, sẽ rất mệt nhọc, không thể tiếp thu kiến thức một cách tốt gái đã trưởng thành. Ba mẹ tôn trọng và trao cho con quyền tự quyết định việc này. Thế nhé, con đang ở nơi đất khách quê người, nên ba mẹ hết sức lo lắng. Tuy nhiên, ba mẹ vững tin con sẽ vượt qua thời khắc khó khăn mong sao mọi sự bình yên!Bài mẫu Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50Gợi ý cách viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 dễ đạt giảiViết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19 mẫu 2Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19 mẫu 3Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 gửi bà chia sẻ về đại dịch COVID - 19Các em cũng cần lưu ý là những bức thư chép lại từ bài mẫu hoặc chép giống nhau bị loại ngay từ vòng chấm đầu tiên. Các em cần tuân thủ phần kỹ thuật viết thư được ghi rất rõ trong Thể lệ Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 2020 để có một bài dự thi đúng thể thức, đúng yêu cầu. Đặc biệt là quy định về độ dài không quá 800 từ, không viết tên hay địa chỉ của mình trong nội dung bức thư.
Bài mẫu Viết thư Quốc tế UPU năm 2021Viết thư quốc tế UPU lần thứ 50 năm 2021 ngắn nhất không quá 800 từ cho các bạn tham khảo thêm nhiều ý tưởng, hoàn thiện khai thác tốt các chủ đề khác nhau chuẩn bị cho bài dự thi viết thư quốc tế UPU năm 2020. Mời các em học sinh tham khảo chi viết thư UPU lần thứ 50Mỗi năm, Liên minh Bưu chính Thế giới UPU chọn một vấn đề hết sức nổi bật, những vấn đề mang tính toàn cầu và đầy tính nhân văn để đưa ra chủ đề của cuộc thi. Vì thế, khi tham gia cuộc thi, chúng ta không chỉ rèn kỹ năng viết văn mà còn được thể hiện những hiểu biết và tình cảm của mình về những vấn đề mang tầm vóc thời thời điểm này cũng là vừa tròn một năm thế giới phát hiện ra dấu vết ca nhiễm COVID-19 đầu tiên và không lâu sau đó, Tổ chức Y tế Thế giới thông báo “tình trạng khẩn cấp quốc tế” và công bố dịch viêm đường hô hấp cấp COVID-19 do nhiễm virus SARS-CoV- 2 là “đại dịch toàn cầu”. Tại thời điểm này, thế giới đã có tới hơn 55 triệu ca nhiễm và hơn 1,25 triệu ca tử vong, tốc độ lây lan của đại dịch COVID-19 vẫn rất nghiêm trọng và mọi quốc gia trên thế giới đều đang phải gồng mình chống dịch. Nói một cách khác, tại thời điểm này, các quốc gia nói chung và mỗi cá nhân chúng ta nói riêng đều đang có những “trải nghiệm” khác nhau về đại dịch cách chung nhất, trải nghiệm là sự cảm nhận, trải qua và đọng lại trong ý thức, suy nghĩ và cảm nhận của mỗi cá nhân khi tham gia vào một hoạt động nào đó. Chúng ta đã và đang sống những ngày tháng đầy biến động và nhiều lo âu của “năm COVID-19”. Nói một cách cụ thể hơn, đại dịch COVID-19 đã vĩnh viễn làm thay đổi thế giới rộng lớn, làm thay đổi cuộc sống của mỗi chúng ta. Các em hãy gọi tên chính xác những “trải nghiệm” của mình về đại dịch này để viết trong bức thư của mình nhé. Đó có thể là- Em đã hiểu về dịch bệnh này như thế nào; em đã trang bị những kiến thức cần thiết để biết cách tự bảo vệ bản thân mình và sống chung với nó hay chưa?- Dịch bệnh COVID-19 đã có những ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của em, từ thói quen sinh hoạt hàng ngày, việc học tập, việc gặp gỡ, tiếp xúc với những người xung quanh mình, việc đi lại trên các phương tiện giao thông công cộng, tham quan, du lịch…- Em đã từng sống ở một khu vực nào phải cách ly khi khu phố hay ngôi làng của em có người nhiễm COVID-19?- Trong gia đình em có những người tham gia trực tiếp vào công tác phòng chống dịch bệnh, thầm lặng đóng góp vào thành công của Việt Nam trong cuộc chiến chống COVID-19?- Em có giấc mơ nào về việc tìm ra vắc xin phòng chống COVID-19 và thế giới sẽ được bảo vệ trong “trạng thái bình thường mới”?Đặc biệt, là một công dân Việt Nam, em có những trải nghiệm đặc biệt như thế nào về đất nước mình, quốc gia có những thành tựu đáng tự hào trên mặt trận phòng chống dịch COVID-19?Viết thư quốc tế UPU lần thứ 50 ngắn không quá 800 từHà Nội ngày 22 tháng 12 năm 2020Anh Đạt thân mến!Em là Hiếu - em trai của anh đây. Chắc là anh rất bất ngờ khi nhận được bức thư này của em nhỉ? Vì bình thường em luôn rất lười viết. Thế nhưng hôm nay, em cầm bút lên, viết lá thư này gửi anh vì muốn được chia sẻ với anh đôi anh cũng biết, dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành trên khắp thế giới, thu gặt vô số tính mạng của những con người vô tội. Khiến không biết bao người phải rơi vào cảnh tang thương. Mỗi khi nhìn thấy trên tivi hình ảnh những người dân đau khổ vì phải chia xa người thân, em lại không cầm được nước mắt. Chính vì thế, suốt mấy tháng nay, nước ta luôn trong trạng thái căng thẳng, ra sức thực hiện nhiều biện pháp để phòng tránh lây lan dịch bệnh. Sau thời gian đỉnh dịch, nước ta về cơ bản đã kiểm soát được tình hình, đưa cuộc sống của người dân về trạng thái ổn định thường ngày. Tuy nhiên, cũng vì vậy, có một bộ phận người dân thả lỏng quá mức, dễ đưa đến nguy hiểm. Và em nhận ra rằng, hình như trong đó có cả bắt gặp nhiều lần, khi cùng mẹ đi siêu thị, anh không mang khẩu trang. Anh cũng thường xuyên đi chơi liên tục đến những nơi đông người như quán cafe, rạp chiếu phim… và tất nhiên anh không mang theo khẩu trang. Anh cũng thưa dần những lần rửa tay, sát khuẩn khi đi từ bên ngoài về. Em biết, những điều đó chỉ là những vấn đề nhỏ nhặt, không mấy ai để ý và rất nhiều người bạn ngoài kia của anh cũng vậy. Nhưng em vẫn mong anh sẽ thay đổi những thói quen đó. Thực hiện đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế. Vì ngoài kia, vẫn còn rất nhiều những nguy hiểm tiềm tàng của đại dịch Covid mà chưa ai kiểm soát hoàn toàn được. Trước hết để bảo vệ cho sức khỏe của chính ánh. Để anh mãi là người anh trai cao lớn, mạnh mẽ, làm tấm gương tốt và luôn bảo vệ cho em. Và sau nữa, là để bảo vệ cho tất cả những người thân, người bạn yêu quý hằng ngày luôn ở bên cạnh anh. Anh nhé!Em tin chắc rằng anh sẽ làm được. Và tất cả chúng ta - đất nước Việt Nam sẽ cùng nhau vượt qua đại dịch Covid-19 này mà không để lại bất kì ai ở lại phía sau của dòng chảy thời trai của anhMai Chung HiếuViết thư quốc tế UPU lần thứ 50 ngắn nhấtHồ Chí Minh, ngày .. tháng ... năm 2020Gửi bố yêu quý của con!Có lẽ bố rất bất ngờ khi nhận được lá thư này của con bố nhỉ? Con biết rằng, công việc của bố rất bận rộn, nhưng con mong rằng bố sẽ dành chút thời gian đọc hết lá thư này của con bố nhé!Những ngày qua, báo đài và mọi người xôn xao rất nhiều về đại dịch Covid-19, và con chắc rằng, bố cũng đã biết đến nó. Và con chắc rằng, nó thực sự là một mối nguy hiểm vô cùng to lớn đối với chúng ta. Chính con virut ấy đã khiến hàng triệu người trên thế giới qua đời, và thêm hàng chục triệu người khác đang phải đối mặt với nguy hiểm. Thế nhưng, ở nước ta, có nhiều người vẫn chưa thực sự hiểu được sự nguy hiểm của nó. Có một số người, khi đến nơi công cộng vẫn không mang khẩu trang, thường xuyên đi chơi, đi du lịch khắp nơi với lịch trình dày đặc trong thời gian nhạy cảm này. Chính họ đã tạo nên một luồng nguy hiểm đang lớn dần lên từng ngày trong xã nên, mỗi khi bố đi làm, con luôn lo lắng rất nhiều. Vì con biết đặc thù công việc của bố, khiến bố phải tiếp xúc với rất nhiều người mỗi ngày. Bố phải trao đổi, ngồi gần thậm chí là tiếp xúc trực tiếp bắt tay với họ. Điều này vô tình khiến bố dễ tiếp xúc với mầm bệnh hơn. Và con cũng biết rằng, công việc của bố thực sự rất vất vả, ngày nào khi trở về nhà, trông bố cũng thật mệt mỏi, đôi khi quên cả việc rửa tay trước khi ăn nhưng, con vẫn muốn bố giữ với con một lời hứa. Rằng bố sẽ luôn làm đúng theo những lời khuyên của bộ y tế về phòng chống lây lan virus Covid. Như luôn đeo khẩu trang khi ở nơi công cộng, thường xuyên rửa tay, sát khuẩn, hạn chế tụ tập nơi đông người… Để dù vất vả, nhưng bố vẫn sẽ luôn khỏe mạnh ở bên cạnh con, không phải rời đi cách li ở một nơi xa khác, hay chịu mệt mỏi do virut hành nhé!Con gái yêu của bốBài mẫu Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50Gợi ý cách viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 dễ đạt giảiViết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 Viết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19 mẫu 2Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 về đại dịch Covid 19 mẫu 3Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 Gửi bà chia sẻ về đại dịch COVID - 19Viết thư UPU lần thứ 50 không quá 800 từ
Mẹ là người đặc biệt trong cuộc đời mỗi người, rất nhiều bức thư xúc động đã được viết để mẹ gửi tham dự Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 49. Hôm nay sẽ giới thiệu tới các bạn bài viết Viết văn. Bức thư thứ 49 của UPU năm 2020 về người mẹ. Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 tặng mẹ Mục lục bài viết1. Ví dụ bài học số. 12. Ví dụ bài học số. 2 Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 tặng mẹ Quảng Nam, ngày 01 tháng 02 năm 2020 Mẹ thân yêu! “Mẹ ơi, hãy khóc cùng con khi con buồn. Hãy tận hưởng sự hối tiếc cay đắng với tôi. Khi con cười, mẹ càng vui hơn. Cả đời mẹ là con”. Năm nào em cũng viết thư UPU cho mẹ, chủ đề năm nay cũng vậy. Mẹ luôn là nguồn cảm hứng và động lực của tôi. Khi vui hay buồn con luôn có mẹ ở hạnh phúc biết bao khi có mẹ trong đời. Tuổi thơ của tôi có nhiều điều đáng nhớ, nhưng tôi biết điều gì, tôi nhớ nhất chỉ có nụ cười của bạn. Mẹ tôi luôn bận rộn, luôn cố gắng kiếm tiền để tôi có đủ ăn, mua cho tôi những bộ quần áo đẹp vào dịp Tết. Chiếc xe đạp mẹ mua cho con đi học là bao mồ hôi công sức của bố Con chỉ cần được ở bên mẹ nhiều hơn để kể cho mẹ nghe những câu chuyện vui ở lớp và nhiều chuyện nữa mẹ nhé. Quần áo bạn mặc cũng được, xe của bạn không cần phải mới, bạn có thể lái luôn mong con chăm chỉ học tập, đạt thành tích tốt trong học tập, mong con đậu vào trường đại học mà con mong muốn. Nhưng anh biết em muốn gì không, đôi khi chỉ là để em vui và bớt khó khăn. Mẹ! Có những ngày mệt mỏi lắm, để con giúp mẹ nhé! Hãy để tôi có thể chia sẻ tất cả những khó khăn hàng ngày của bạn. Vì em biết anh không muốn em phải lo lắng bất cứ điều gì để em có thể tập trung học tập thật mẹ ơi, sau khi con giúp mẹ, con sẽ học và học thật giỏi mẹ nhé!Cuộc sống trôi nhanh, ngày nào tôi cũng đứng đầu ngõ đợi mẹ đi chợ về để được mẹ cho cốc chè, cây kẹo, nhưng giờ tôi đã là cô bé 16 tuổi, 16 tuổi với tôi. mọi thứ dường như đã thay đổi và đứa trẻ đang dần trở nên trưởng thành hơn. Cuộc sống hối hả, bận rộn kéo các bậc cha mẹ vào nỗi lo “cơm áo gạo tiền”, đôi khi thiếu vắng những bữa cơm gia đình, những hạnh phúc giản đơn hay những niềm vui nho nhỏ. Điều tôi muốn không đủ về vật chất nhưng điều tôi muốn là có mẹ trong những bữa cơm gia đình. Đây cũng là thông điệp tôi muốn gửi đến những người lớn. Con yêu mẹ! Con gái tôi. 2. Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 gửi mẹ, mẫu 2 Cho mẹ tôi! Mẹ ơi, con trai mẹ đến rồi. Con yêu trong ngày của mẹ năm nay đã học lớp 7 rồi. Tôi đang cố gắng từng ngày để bạn không buồn vì tôi 2 tuổi, mẹ tôi bỏ tôi ở nhà với bố và bà ngoại, sau đó tôi ra nước ngoài kiếm tiền. Lúc đó mọi người nói rằng mẹ tôi đã đến Đài Loan với rất nhiều tiền. Mẹ gọi điện bảo kiếm tiền xây nhà, mua cho em quần áo đẹp. Nhưng bây giờ tôi vẫn sống trong ngôi nhà cũ của bà tôi. Mẹ sang Đài Loan 6 năm, khi tôi học lớp 2 thì mẹ về. Em ở được với anh đúng hai tuần thì anh xách vali về nhà ông bà ngoại. Sau đó bố mẹ ly năm tháng đó tôi không được sống với mẹ. Nhiều khi con đi, mẹ chỉ đến đón, mua sữa, mua quần áo cho con rồi vội vã ơi, có thể mẹ chưa biết điều này, con muốn mẹ hỏi con học hành như thế nào. Mẹ có thể đến thăm trường của con, hỏi thăm cô giáo của con như bao phụ huynh khác, họ vẫn đến gặp cô giáo để hỏi về việc học của con. Ngày nào tôi cũng khóc khi thông báo họp phụ huynh. Con trai rất yếu đuối để khóc, nhưng cô ấy luôn nói với bố mẹ rằng hãy đi khi họ có một cuộc hẹn. Rất nhiều bạn bè, ông bà đã già và cô ấy nói rằng cô ấy không hiểu điều đó, và bố mẹ cô ấy không hiểu và họ đã đánh nhau. Ồ, các bạn vẫn tốt năm đi học, tôi chưa một lần được họp phụ huynh. Cha luôn miệng nói bận đi làm kiếm tiền còn mẹ chạy vạy kiếm tiền. Tôi biết, nếu bố mẹ bạn không còn sống với nhau nữa, thì bạn có quyền gì yêu cầu bố mẹ hẹn hò vì bạn? Nhưng mẹ ơi, con muốn đi họp phụ huynh cho con một vẫn cố gắng hàng ngày, hàng năm đều được giấy khen. Em nói em sẽ học thật giỏi rồi vào đại học để không phải vất vả như bố. Nhưng đối tốt với con như thế nào thì cô ấy cũng không tốt bằng mẹ. Tôi thấy trên facebook của bạn, bạn có một đứa con khác. Mẹ ghen tị với hai con lắm vì được ở với mẹ cả ngày, được mẹ cho đi chơi. Giá như tôi được như thế này với mẹ thì tốt biết ơi, mẹ vui lắm phải không? Tôi chỉ mong bạn hiểu rằng bạn vẫn còn một đứa con trai đang sống với bà ngoại. Lần sau quay lại bạn sẽ không phải mua sữa cho tôi vì tôi không uống sữa đi làm xa không có thời gian chăm sóc con, mẹ cũng chẳng bao giờ về. Hà nói sang năm sẽ sinh con cho bố. Tôi có một đứa con khác. Nhưng có thêm một đứa con, bố sẽ không thương con như mẹ đâu. Em chỉ muốn ở bên anh, để cùng anh cảm nhận cuộc sống là như thế nào. Mẹ ơi, nếu được thì kỳ họp phụ huynh lần sau mẹ gửi con rồi về dự họp phụ huynh cho con nhé. Con yêu mẹ, điều con muốn là mẹ luôn vui vẻ và cũng đừng quên con. con của mẹ! Viết về anh luôn gợi lên những cảm xúc đặc biệt, có lẽ chính vì vậy mà nhiều bức thư viết về anh đã được gửi tham dự Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 49, trong đó có bức thư của một người bạn cùng lớp. Một nam sinh từ mẹ gây xúc động mạnh cộng đồng mạng mấy ngày gần đây cũng có mặt tại đây. Ngoài ra các bạn có thể tham khảo thêm những bài văn hay viết về chủ đề khác như Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020, nhắn gửi người lớn về virus Covid-19Viết bài báo UPU lần thứ 49 năm 2020 cho người lớn sử dụng Facebook, Viết thư UPU 49 2020 – Cho em tương laiViết bài viết UPU lần thứ 49 năm 2020 trên đống lửa. Xem thêm các bài viết hay về Câu hỏi và câu trả lời văn học Trên đây là bài viết Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về mẹ của Cà khịa TV web site tổng hợp link xem trực tiếp bóng đá hàng đầu Việt Nam hiện nay.
viết thư upu về mẹ